Đệ Nhất Danh Sách
Chương 1219 : Sao Không Nói Sớm
Chương 1219 : Sao Không Nói Sớm
Chương 1219: Sao Không Nói Sớm
Trên chiến trường có bao nhiêu Chân Thị Chi Nhãn? Trước đó rất nhiều người không để ý đến vấn đề này.
Thế nhưng, khi có người cầm số Chân Thị Chi Nhãn này đưa tới trước mặt mọi người, đám Trần Tửu cùng Tiểu Hạ, Tiểu Mai mới kịp phản ứng: Có ngần ấy Vu Sư chết, mỗi Vu Sư là một viên Chân Thị Chi Nhãn, số Vu Sư tham chiến của Tudor cùng Normand chừng ba trăm người, chứng tỏ trên chiến trường cũng có ba trăm viên Chân Thị Chi Nhãn...
Hơn nữa, với địa vị của Tudor cùng Normand, Chân Thị Chi Nhãn trong tay bọn họ đương nhiên có chất lượng tốt nhất trong vương quốc Vu Sư.
Không có bất kỳ viên màu trắng này, kém nhất cũng là màu cam.
Màu trắng, màu cam, màu đỏ, màu vàng, màu đen, màu đỏ là nhiều nhất, màu cam chỉ có một phần nhỏ.
Màu đỏ là đủ để mở mật chìa khóa chi môn rồi.
Dù là người có kiến thức rộng rãi như Trần Tửu cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối.
Nhiều Chân Thị Chi Nhãn đẳng cấp cao như vậy bày trước mắt, nói tâm không động nhất định là giả.
Bất quá, không ai lên tiếng đòi Nhâm Tiểu Túc đưa Chân Thị Chi Nhãn. Tất cả mọi người đều yên lặng chờ đợi, muốn nhìn xem Nhâm Tiểu Túc sẽ xử lý số Chân Thị Chi Nhãn này như thế nào.
Nhâm Tiểu Túc nhìn chung quanh một vòng, đợi hô hấp tất cả mọi người đều bình phục, mới mở miệng cười nói:
"Các vị có muốn những Chân Thị Chi Nhãn này không?"
Chỉ một câu đơn giản như vậy, hô hấp mọi người lần nữa dồn dập hơn.
Tại vương quốc Vu Sư, Chân Thị Chi Nhãn đại biểu cho quyền lực và trật tự!
Trần Tửu suy nghĩ rồi đáp:
"Thánh Đường được vị Kỵ Sĩ kia sáng lập, hiện giờ hậu nhân của hắn đã xuất hiện, như vậy mọi thứ của Thánh Đường đều nghe ngươi xử trí. Kể từ hôm nay, Thánh Đường sẽ là tín đồ trung thành nhất của ngươi."
Câu nói này rất thông minh, dù sao Trần Tửu cũng là người đã lăn lộn lâu trong xã hội này, kêu hắn buông tha cho Chân Thị Chi Nhãn khẳng định hắn sẽ không chịu, cho nên hắn mới nói thẳng với Nhâm Tiểu Túc: Tất cả Thánh Đường đều là của ngươi, ngươi phân phối Chân Thị Chi Nhãn cho Thánh Đường thế nào đều do ngươi quyết định, cũng đâu thể bạc đãi người trong nhà đúng hemz?
Trần Tửu không phải người sẽ trộm cắp. Hắn rất chung thủy với tín niệm của mình, cơ mà chung thủy với tín niệm khác hoàn toàn với trung thủ lợi ích hợp lý.
So với Trần Tửu, Tiểu Hạ lại không nói gì.
Mà Tiểu Mai thì trung thực hơn nhiều:
"Tiểu Túc, đây đều là chiến lợi phẩm của ngươi, ngươi muốn rời khỏi vương quốc Vu Sư, cứ đem hết theo đi.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tiểu Mai, thầm tự nhủ đứa nhỏ này quá trung thực rồi...
Nhâm Tiểu Túc nghe Tiểu Mai nói thế thì cười quay đầu nói với Tiểu Hạ:
"Tiểu Mai thật sự quá dễ khi dễ, cho nên vương quốc Vu Sư vẫn nên giao cho ngươi thì tốt hơn.”
Tiểu Hạ có chút sửng sốt:
"A?"
"Đã từng, cha ta từng lấy một viên Chân Thị Chi Nhãn màu đen từ gia tộc Russell để trị bệnh cho ta… "
Nhâm Tiểu Túc nói xong đưa một viên Chân Thị Chi Nhãn màu đen cho Tiểu Hạ:
"Hiện giờ, viên Chân Thị Chi Nhãn này vật về nguyên chủ."
Đám người Trần Tửu ngây ngẩn cả người, Chân Thị Chi Nhãn màu đen mà nói là đưa sao?
Kỳ thật, đại đa số mọi người đều biết Chân Thị Chi Nhãn màu đen đó là do Nhâm Hòa cướp đi bằng chính năng lực của hắn. Về sau hắn để lại Thánh Đường cho Vu Sư, giúp họ tìm vùng đất tịnh thổ trong tai biến. Có thể nói nhân tình gì cũng đều đã trả hết rồi.
Ngay cả Russell cũng cho là vậy, cho nên về sau, quan hệ của gia tộc Russell và Thánh Đường mới tốt như thế.
Đương nhiên, một phần cũng vì chính Russell không mang thù…
Nhưng bất kể nói thế nào, không ai thấy Nhâm Hòa thiếu nợ Russell cả.
Hơn nữa, những lời này của Nhâm Tiểu Túc chứa đựng một tin tức mấu chốt là... Nhâm Hòa là phụ thân của Nhâm Tiểu Túc, vậy hiện tại Nhâm Tiểu Túc bao nhiêu tuổi? !
Trần Tửu kinh ngạc nói:
"Ngươi là con trai của người sáng lập? Hắn cướp Chân Thị Chi Nhãn là để cứu ngươi?"
"Đúng vậy… "
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
"Trước khi tới vương quốc Vu Sư chính ta cũng không rõ lắm, cơ mà hiện tại đã có đáp án cả rồi.”
"Nhưng mà..."
Trần Tửu muốn nói, theo thời gian thì ngươi đã hơn hai trăm tuổi rồi, sao vẫn có bộ dạng như thiếu niên thế này?
Bất tử sao?
Chuyện này quá mức bất bình thường, rốt cục tiểu tổ tông này làm sao sống được với ngày hôm nay!
Chẳng biết tại sao, nghĩ tới đây Trần Tửu bỗng có thêm mấy phần kính nể.
Một nửa kính nể là vì sự thần bí của Nhâm Tiểu Túc, một nửa khác là kính ý với người đã sống lâu năm…
Tiểu Hạ đột nhiên hỏi:
"Ngươi có biết Chân Thị Chi Nhãn màu đen có nghĩa gì không? Ngươi từ Trung Thổ tới có lẽ không rõ, ta không thể chiếm tiện nghi của ngươi được.”
Tiểu Mai nhìn Tiểu Hạ bằng ánh mắt tán thưởng...
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu cười nói:
"Đương nhiên ta biết, cả vương quốc Vu Sư chỉ có ba viên thôi. Ta vốn muốn cho Mai Qua một viên, nhưng suy nghĩ lại, ta tặng nó cho các ngươi nên không cho Mai Qua nữa."
Lại nói tiếp, cho tới bây giờ Dương Tiểu Cận vẫn còn canh giữ ở cao điểm khống chế, chưa từng buông lỏng cảnh giác. Nàng không biết quan hệ của Nhâm Tiểu Túc và Trần Tửu, cho nên bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị nổ súng bắn chết hết thảy mục tiêu có thể uy hiếp Nhâm Tiểu Túc.
Lúc này Tiểu Hạ kiên trì nói:
"Ta phải nói rõ với ngươi về tác dụng của Chân Thị Chi Nhãn màu đen. Đầu tiên, bất kỳ Vu Sư nào có được nó, cũng có thể giảm bớt quá trình tu tập ban đầu, cũng có nghĩa, không cần luyện tập cũng có thể thi triển Vu Thuật."
"Cái này ta biết… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
"Còn nữa… "
Tiểu Hạ giới thiệu:
“Trước mặt Vu Thuật, hai người cùng dùng Già Lâu La, Chân Thị Chi Nhãn màu đen có thể áp chế đối thủ, thậm chí có thể khiến nguyên tố thế giới không ủng hộ đối phương nữa.”
"Cái này thì lần đầu ta nghe nói, bất quá với ta mà nói, chuyện này không quá quan trọng… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
"Cuối cùng… "
Tiểu Hạ nói:
"Người có được Chân Thị Chi Nhãn màu đen có thể nhìn thấy đá, biết được bên trong có Chân Thị Chi Nhãn không, đẳng cấp là gì."
Nhâm Tiểu Túc có chút sửng sốt, nghĩa là cầm Chân Thị Chi Nhãn màu đen tới Chợ đêm có thể đổ thạch thành công?
Điều này khiến Nhâm Tiểu Túc có phần hối hận, chuyện trọng yếu như vậy sao không sớm nói cho hắn biết chớ?!